Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2011

Tối qua, đi dạo "xóm vắng đìu hiu", gởi mail, nhắn tin ĐT, không thấy TN trả lời nên thôi, out và chơi với cháu nội. Buổi chiều, tắm cho thằng cháu nội, nó có vẻ hạnh phúc vì lâu lâu mới được bà nội chăm sóc và...tỉ tê tâm sự. Suy nghĩ của con nít, hình như lúc nào cũng dễ thương. Cháu gái cũng quấn quýt, lâu lâu, mới gặp bà nội mà! Cháu ngoại đã ngốn hết thời gian của bà nhưng về đây, vẫn tiếp tục...mê bà ngoại!...Cả nhà cùng ăn hải sản, vui vẻ, gọi là mừng những ngày sinh nhật trong tháng 9. Tặng cho con trai cây viết để GĐ...ký tên! Mua cho con dâu 2 cái áo, năm nào ngày sinh nhật con, mẹ cũng thích thú khi đi chọn quà cho con và xem đó như một chút ân tình dành cho con. Trước khi đi ngủ đã định viết một câu: "Thêm 1 ngày 17 nữa kết thúc...", nhưng rồi không viết vì đã rất sợ những "đêm trắng". Vẫn nghĩ rằng phải chi không có cái ngày ấy, không có những sẻ chia thì không nếm trải và cũng không có những dằn vặt như bây giờ... Và tháng nào cũng có ngày 17 và nó cũng sẽ như những ngày 16,18, 19, 20....Mình vẫn là mình! Sáng thức dậy sau một đêm ngon giấc, ngoài vườn phong lan rực rỡ, không khí yên bình, lát nữa đây sẽ đi bộ quanh sân và uống cafe. Sao mình không về đây sống cùng các con nhỉ! Chắc là còn nặng nợ với SG nên "đi mô rồi cũng nhớ về..."

6 nhận xét:

  1. Chúc mừng sinh nhật CM, Thắng và Thảo. Chúc tất cả sinh nhật vui và hạnh phúc.
    CM ở SG đi, rồi mỗi cuối tuần về MT thư giãn.

    Trả lờiXóa
  2. Chúc mừng sinh nhật CM, Thắng và Thảo, tất cả vui và hạnh phúc nhé.
    CM ở SG, rồi cuối tuần về MT thư giãn, để vui cả 2 nơi.

    Trả lờiXóa
  3. Chà chà,
    Cứ như một tổng kết vậy.
    May mà không thêm câu "..." vô. Nhưng ngó bộ không thêm thì cũng đã xao lòng rồi đấy!
    Chàng trai trẻ ấy chắc là tâm sự vớ bà nội những điều khó san sẻ với ba mẹ nhỉ? Còn cháu nội gái ăn đã giỏi chưa? hay vẫn sợ... nhai?
    Vầy nghe, chị Q nói đúng đó, nếu "đi mô rồi cũng nhớ về" thì cứ coi MT là góc thư giãn cuối tuần cho nó nhẹ nhõm ha. Phong lan có thêm nhiều không? Hàng trúc chắc đã xanh lá rồi?

    Trả lờiXóa
  4. Từ lâu, em cũng định vậy nhưng lúc đã mệt mỏi vì công việc, bực bội vì những bụi trần làm cho mình phải lấm lem, em muốn về MT cho yên thân. Phần nữa thì cũng thương cháu nội, nếu có em, tụi nhỏ học hành, ăn uống sẽ tốt hơn vì bà nội luôn có sức thuyết phục hơn ba mẹ nó. Nhưng nói là nói vậy thôi chứ chưa tính được gì vì em vẫn còn đi làm mà!

    Trả lờiXóa
  5. Đối với "chàng trai trẻ" đó thì bà nội vẫn là số 1 mà! Cô công chúa mới hết bệnh, hôm trước đã được 16k, nhưng bữa nay lại kén ăn và vẫn cứ phải đút cơm.
    Phong lan cả giàn, nở liên tục và mỗi giò đến 2-3 nhánh nên thấy mê lắm, trúc thì xanh đến mức...um tùm rồi! Vườn lại vẫn không có người dọn dẹp, giống như ở nhà cũ cho nên mới có ý định: "gác kiếm", về MT cho rồi nhưng...

    Trả lờiXóa
  6. Chắc tại chữ nhưng này đó mà!
    Bởi vậy, quyết định điều gì, dù lớn hay nhỏ vẫn thiệt khó ha!

    Trả lờiXóa