Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2011

Sáng nay, tự nhiên nghĩ ra mấy câu thơ: "Giữa đám đông xa lạ/ Trong cuộc đời, tưởng đã thân quen/ Anh biết, em vẫn đơn lẻ/ Với những nỗi buồn chẳng thể gọi tên/ Và ở nơi xa khuất/ Anh nghĩ về em: muộn màng, hư ảo..."

9 nhận xét:

  1. Tự nhiên nghĩ, thơ vẫn bay chấp chới giữa lưng trời! :)

    Trả lờiXóa
  2. Bay và em vô tình "lượm" được hả?
    Cám ơn em nha, cuối tuần vui vẻ!

    Trả lờiXóa
  3. Nghĩ về nhau, cũng là hạnh phúc.

    Trả lờiXóa
  4. Thì cứ tự nghĩ ra, mình sẽ có tất cả những điều mình mong muốn, em cũng dần dần "ngộ" ra điều đó sau khi...lấm lem bụi trần!

    Trả lờiXóa
  5. Thương em quá. Suy tưởng có sức mạnh thực em à. Khi trên ghế nha sĩ, hay sắp phải tiêm gân, hay lấy máu xét nghiệm, nghĩa là khi sắp phải đau, phải sợ, chị gọi tên người mình yêu nhớ nhất, là chịu đc đau là hết sợ thật đó em à.

    Trả lờiXóa
  6. Thế cũng đẹp rồi, bạn yêu ơi!
    TN.

    Trả lờiXóa
  7. Thì đã nói là "đẹp như mơ" mà, cứ mơ về nơi xa lắm, nơi đó, sẽ có tất cả ước mơ!
    Và nhẹ lòng, ta bước tiếp!

    Trả lờiXóa
  8. Huhu, hôm wa em còm một cái đâu mất òi?
    hôm nay không nhớ ra mình đã còm gì? Hic!

    Trả lờiXóa
  9. Không nhớ ra là xem như đã nhớ rồi đó em!

    Trả lờiXóa