Thứ Năm, 29 tháng 9, 2011
Thứ Tư, 28 tháng 9, 2011
Thứ Ba, 27 tháng 9, 2011
Chiều ngày mai, BGH hẹn gặp, đáng lý gặp chiều thứ hai nhưng phải về nhà cho...Miki ăn, con gái đi dạy nên hoãn binh. Nhẹ nhàng được 2 ngày. Trước khi gặp, phải chuẩn bị đánh giá công việc của năm học qua, nói thật là không có việc nào không hoàn thành, còn vượt chỉ tiêu nhiều nữa, nhưng cứ giả bộ như...không biết! Lý do gì mà xin nghỉ: ngán làm quản lý vì sức khỏe...trong khi mọi người vẫn nói: trẻ, khỏe như vậy mà! Cứ xem như thiên hạ đang chúc phúc cho mình đi, còn tinh thần, thể xác mình như thế nào thi chỉ có mình "ngẫm mình, mình lại thương mình xót xa" thôi! Mình không đủ lý lẽ, khi lãnh đạo muốn tiếp tục sử dụng mình thì người ta có hàng trăm cách nói. Thôi, khuya rồi, ngủ, chuyện của ngày mai thì...ngày mai nó sẽ đến!
Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2011
Sắp kết thúc ngày 24-9 rồi, một sinh nhật ấm áp đã trôi qua. Hai cục vàng, cục ngọc mới gọi ĐT chúc mừng SN bà nội, giọng ngái ngủ, còn nói: "cục vàng sắp buồn ngủ rồi, cục ngọc cũng vậy bà nội ơi", cưng quá! Có lẽ vì chị Q "mở hàng" bằng điều kỳ diệu nên hôm nay, cũng có nhiều điều diệu kỳ, viết một mạch, xong entry, tưởng đâu bị Mul đẩy mất tiêu rồi nhưng cuối cùng...vẫn còn! Năm nay, tự nhiên muốn ghi lại tất cả những lời chúc, ngày mai sẽ làm để được tận hưởng thêm một ngày 24-9 nữa! SN năm nay, có bánh, có quà, có nhạc và nhiều lời chúc nghĩa tình, quả là ấm áp và kỳ diệu. Đi ăn tiệc mừng SN, có Miki, sau đó, đi ăn kem, Miki cũng tham gia nhiệt tình, rất ngoan, cả nhà đều no và vui!
Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2011
Sáng nay, được chị Q dành cho "sự" bất ngờ! Chị rủ đến nhà chị để lấy Sổ của Nữ Sinh viên Văn Khoa do chị Ngô Dung chuyển, nhưng chị lại chuẩn bị cho CM một bữa ăn sáng "thịnh soạn" và một chậu lan hồ điệp làm quà sinh nhật! Ôi, quả là điều "kỳ dệu"! Ngoài mong đợi nhưng trong ý nguyện. Nói lời cám ơn với chị thì khách sáo quá, nhưng con tim đang reo vui! Và bây giờ thì...đang trong cuộc họp. Tạm dừng!
Tối nay, mở blog, nghe nhạc rất hay, chưa biết của ai tặng, chắc là Hải Âu. Định sẽ viết cái gì đó cho ngày cuối cùng của tuổi còn mang số 5...nhưng có vẻ không khỏe, nên thôi, tạm hoãn kế hoạch. Những entries dằng dặc những nỗi buồn với nhiều cung bậc khác nhau, từ từ cho nguôi ngoai rồi viết, cũng không muộn. Xóm có vẻ vắng, GM tặng cho bình hoa hồng thật dễ thương, còn thêm ly kem, nhìn thôi, đã mát lòng! Cám ơn những tấm lòng của bè bạn, cháu con.
Thứ Năm, 22 tháng 9, 2011
Vừa đi ăn sinh nhật với các NV trong phòng về, vui, ấm cúng. Có Miki nữa, cũng lại được làm "trung tâm chú ý" của bữa tiệc, các cô thay nhau ẵm! Mình thích chơi với người trẻ, các em chân tình, đôi khi vô tâm đến thành...vô tình nhưng bởi vì mình đã là người già, xem các em không những là học trò cũ mà còn nhỏ tuổi hơn các con nên có khi "ăn chưa no, lo chưa tới" là lẽ thường tình. Đừng kỳ vọng ở các em nhiều thì sẻ không thất vọng! Làm việc với nhau cũng mấy năm rồi, mai sau dù có bao giờ...thì cũng còn lại những kỷ niệm vui. Kết thúc một ngày nhẹ nhàng chứ không phải nhẹ tênh! Đã đặt vé đi ĐL với TN, GM và các bạn yên tâm về hội Dã Quỳ.
Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011
Bỗng dưng...thành cuộc tranh luận! Mình vừa thấy bị tổn thương, thất vọng, buồn bực nhưng ngay sau đó, lòng lại tiếp tục nhẹ tênh! Tự nhủ như đã trăm lần tự nhắc nhở:" Hãy quên những điều không đáng nhớ!". Cuộc sống tuy trần trụi nhưng vẫn có biết bao niềm vui, vương vấn làm chi những điều làm đau lòng. Chẳng thấu hiểu lòng nhau thì thôi, cũng đành! Tối nay, một mình, suy nghĩ về những ngày qua, tìm cho mình một chỗ trú chân, bởi: "Ta lầm tưởng trần gian là cõi thật/Thế cho nên tất bật đến bây giờ!...". Nhẹ nhàng, hãy lướt qua đời nhau và để gió...cuốn đi...
Thứ Hai, 19 tháng 9, 2011
Lòng không còn cảm xúc. Không có sinh nhật ai trong nhóm bạn vào ngày 2-10, nhưng sau khi dời tới lui, GM quyết định tổ chức sinh nhật cho mình và Hải ngày đó và mình cũng đồng ý nhưng bỗng dưng thấy lòng trống tênh! Có cái gì đó, không phải là con sóng, càng không phải là cơn giận nhưng là sự...trống không! Đành xin lỗi! Không có ngày họp mặt nữa!
Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2011
Như cánh chim bay...chưa mỏi, đã lại đang ở SG. Hồi chiều, nhìn hai đứa cháu nội buồn hiu, không ra sân tiễn ông bà nội với Út mà nao lòng! Căn nhà sẽ tiếp tục thênh thang Bây giờ thì thèm ngủ, thôi, đừng suy nghĩ lung tung, vào giường, đọc báo chút rồi sẽ ngủ. Chưa thấy có gì mới, đi dạo xóm một vòng rồi. Chúc tất cả ngon giấc, lại một tuần nữa trôi qua!
Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2011
Tối qua, đi dạo "xóm vắng đìu hiu", gởi mail, nhắn tin ĐT, không thấy TN trả lời nên thôi, out và chơi với cháu nội. Buổi chiều, tắm cho thằng cháu nội, nó có vẻ hạnh phúc vì lâu lâu mới được bà nội chăm sóc và...tỉ tê tâm sự. Suy nghĩ của con nít, hình như lúc nào cũng dễ thương. Cháu gái cũng quấn quýt, lâu lâu, mới gặp bà nội mà! Cháu ngoại đã ngốn hết thời gian của bà nhưng về đây, vẫn tiếp tục...mê bà ngoại!...Cả nhà cùng ăn hải sản, vui vẻ, gọi là mừng những ngày sinh nhật trong tháng 9. Tặng cho con trai cây viết để GĐ...ký tên! Mua cho con dâu 2 cái áo, năm nào ngày sinh nhật con, mẹ cũng thích thú khi đi chọn quà cho con và xem đó như một chút ân tình dành cho con. Trước khi đi ngủ đã định viết một câu: "Thêm 1 ngày 17 nữa kết thúc...", nhưng rồi không viết vì đã rất sợ những "đêm trắng". Vẫn nghĩ rằng phải chi không có cái ngày ấy, không có những sẻ chia thì không nếm trải và cũng không có những dằn vặt như bây giờ... Và tháng nào cũng có ngày 17 và nó cũng sẽ như những ngày 16,18, 19, 20....Mình vẫn là mình! Sáng thức dậy sau một đêm ngon giấc, ngoài vườn phong lan rực rỡ, không khí yên bình, lát nữa đây sẽ đi bộ quanh sân và uống cafe. Sao mình không về đây sống cùng các con nhỉ! Chắc là còn nặng nợ với SG nên "đi mô rồi cũng nhớ về..."
Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2011
Thứ Năm, 15 tháng 9, 2011
Hôm nay, mãi đến chiều, khi nhận mail của chị Q và TN thì cái đầu mới nhẹ chút! Lâu lắm rồi, không bị nhức đầu dù ngủ ít, nhưng sáng nay, từ bực mình, bực đến nỗi, ngừng tranh cãi một chút, uống nước, từng ngụm nhỏ và suy nghĩ: "tội gì mà nói cho mệt!". Tay chân lạnh, vô duyên, sự yên bình, trở lại ngay! Không nói nữa! Xong! Hết! Khi bình tĩnh hơn sẽ gởi mail và đầu giờ chiều, đã gởi. Mail cho TN, chị Q và GM 2 ngày nay để bàn gút về chủ đề và công việc của blog VK từ nay đến cuối năm. Chờ mãi, không thấy ai trả lời, tối qua, hơn 22g, vẫn còn lọ mọ online, vẫn bặt vô âm tín, thôi thì thôi, cũng đành! Chắc mọi người còn bận bịu hơn mình! Nhưng chiều nay thì đã được trả lời, nói với chị Q: xem như hôm nay, em cũng có niềm vui Cứ vậy, ta sống đời góp nhặt Môi không tươi, má chẳng còn hồng Mà thời gian vẫn cuộn chảy dòng trôi Để "ngày tháng nào đã qua đi Khi ta còn ngồi lại Cuộc tình nào bỏ ta đi Như những dòng sông nhỏ Lời hẹn thề là những cơn mơ..." Chẳng thể bước đi Không còn lối về....
Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011
Vậy là sắp hết ngày 16-8. mọi chuyện rồi cũng qua! Buổi sáng, vừa chạy xe đến trường vừa nghêu ngao hát: "Em sẽ là mùa xuân của mẹ, em sẽ là màu nắng của cha..." và bỗng thấy, còn được có cha mẹ là hạnh phúc vô biên. Ước sao, mỗi em bé đều là "hoa hồng nhỏ" của cả gia đình. Buổi trưa, dọn cúng xong, chuẩn bị mời nhập tiệc thì nhận tin nhắn: "Hôm nay giỗ má em, thắp giùm anh một nén nhang", bấm tin nhắn trả lời mà run tay. Cảm giác nghèn nghẹn, có con sóng vô tình mới tràn qua đây, điều tưởng chừng đã quên, vẫn còn có thể làm tim nhói đau. Và mãi đến lúc nãy, theo thói quen, thắp nhang cho ba má mỗi tối, mới thắp nén nhang của tin nhắn hồi trưa. Bởi vì, khi đã bình tâm, cơn sóng sau khi "xô bờ" đã "lại ra khơi" và một mình, có thể nói với má điều không thể sẻ chia cùng ai khác.
Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011
Đêm Trung Thu, nãy giờ tất bật lo chuẩn bị đám giỗ má ngày mai nên cũng không nhớ ngắm trăng. Trong không gian chật chội của thành phố, chắc không thấy trăng để mà ngắm. Mấy chục năm qua rồi, mỗi năm, gần đến ngày giỗ, rất hay chiêm bao thấy má, năm nay thì không.Bỗng thấy buồn! Sao má không cho con được gặp má, dù chỉ là trong giấc mơ! Vẫn sắp bày những món má ưa thích: bình hoa hồng, trái cây thì phải có xoài, hồng, bòn bon và món ăn thì phải có cháo và chả giò. Ngày mai, thắp nhang cúng sẽ khóc như mọi lần, nếu má còn sống thì đâu phải hương khói! Tình thương thì vô hạn mà cuộc đời lại hữu hạn! Hồi chiều con dâu cúng ở MT, gọi ĐT nhắc: lúc cúng, mẹ phải nói đúng tên bà ngoại, ngày bà ngoại mất thì bà ngoại mới về! Mẹ cám ơn con, cô cháu ngoại dâu hiếu thảo, chưa hề biết mặt bà ngoại nhưng vẫn luôn chu đáo như bản tính vốn có của con.
Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2011
Đã về lại SG hồi 17g, nãy giờ dạo xóm, check mail. Nhà VK không có gì mới! Bắt đầu từ hôm nay, sẽ cố gắng đi ngủ trước 23g00, ngủ giờ đó, dường như ít thao thức hơn. Những ngày ở MT, quên công việc, không làm oshin, chỉ chơi và chăm sóc cháu nội-ngoại, bỗng thấy cuộc sống nhẹ nhàng hẳn! Sức khỏe cũng tốt lên! Chân bớt sưng, bớt đau. Có lẽ đã đến lúc phải hạ màn rồi! Đêm nay, không còn đêm tĩnh lặng, ngoài kia, tiếng xe vẫn ồn ào nhưng sẽ ngủ với "Thu quyến rũ" mà Gió mới gởi tặng. Bài hát yêu thích từ khi biết "có một mùa thu...."
Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2011
Tối nay ở MT. Mấy đứa nhỏ mới đốt đèn Trung Thu xong, Miki chưa xách lồng đèn đi quanh sân như anh Xu, chị Tú được nhưng có vẻ cũng thích. Lâu lắm rồi mới thấy lại cảnh rước đèn, nhưng chưa thấy lồng đèn bị cháy rồi khóc lóc um sùm. Hồi đó, đâu phải đứa trẻ nào cũng có lồng đèn, có khi chỉ là cái lon sữa bò nhưng Trung Thu rất có không khí. Những năm gần đây, rất dị ứng với đèn của TQ, nghe âm thanh cũng đủ nhức đầu! Nhất định không mua cho cháu nội loại đèn đó. Thấy cảnh rước đèn, bâng khuâng những cảm xúc khó tả. Đêm nay, trăng chưa sáng nhưng có những đôi mắt sáng...!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)