Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011
Sáng nay, đi khám bệnh rồi, từ kết quả xét nghiệm, BS cũng dễ chẩn đoán. Cứ nghĩ là đang "rối loạn chuyển hóa" gì gì đó...chưa hẳn là bệnh! Rồi một đống thuốc, mỗi ngày sẽ phải đếm và...uống! Rồi sẽ có cảm giác nhẹ nhàng khi hết 1 vĩ, vứt sọt rác cái vĩ đã hết thuốc! Rồi cứ vậy mà...sống tiếp. Mỗi lần hạ calci xong là cứ như qua một cơn bệnh nặng, mỏi nhừ tay chân, choáng và dường như mỏi cả đầu óc. Hôm qua đến nay, hầu như...không viết chữ nào! Tự hoạch định cho mình "kế hoạch" ăn uống và làm việc, bỗng muốn...buông xuôi!
Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011
Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2011
Công việc vẫn ngồn ngộn, như mắc nghẹn, nuốt không trôi, chỉ có thời gian là vun vút. Ước chi mỗi ngày có 28g hay nhiều hơn nữa để cho...ngày vui cũng kéo dài mà khi công việc chưa hoàn tất thì thời gian cũng đừng tàn nhẫn đi qua. Tôi chưa làm báo điện tử bao giờ, tôi chỉ mới làm quen với blog vài năm nay trong một khoảnh khắc ngẫu hứng rồi ở lại với nó. Cho đến ngày Góc Văn Khoa ra đời thì gần gũi thêm chút nữa. Nhưng giờ đây phải chịu trách nhiệm một trang web của trường (dù chỉ có trách nhiệm về nội dung) thì tôi đang như người bơi trong biển vậy! Sao lắm điều phức tạp khiến tôi nản lòng muốn buông xuôi nhưng bản tính của tôi, đã nhận việc gì thì phải cố gắng mà làm. Những người cộng sự (không thường xuyên của tôi) thì làm việc chưa đầy một năm nên làm sao mà viết lịch sử cho trường? Hình ảnh thì cả một kho, không thứ tự gì cả. Đã là báo điện tử mà chỉ toàn chữ là chữ thì chán quá nhưng lựa chọn hình cho phù hợp thì không đơn giản chút nào. Song song, tôi cũng chuẩn bị cho nội dung một Ban tin sẽ phát hành giũa tháng 12, nhưng tôi hứng thú hơn nhiều vì nhớ lúc làm báo Nữ sinh viên Văn Khoa. Bây giờ, phương tiện, thiết bị hiện đại hơn nhiều nên tôi thuận lợi hơn, nhiệt tình, lòng đam mê thì vẫn vậy. Ôi, trang web "Nhật ký hành trình 20 năm", dường như tôi không thể đồng hành với nó...Cuối tuần vẫn không tiến triển thêm, tôi cảm thấy đuối sức. Thôi thì, nghỉ ngơi một chút, giống như phủi bụi cho bới lấm lem rồi đứng lên đi tiếp vậy!
Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011
Ngày nào cũng đến nửa đêm, căng thẳng và áp lực bởi vì...chuyện nào cũng chưa xong! Viết, sắp xếp, chọn lọc hình ảnh, thỉnh thoảng chạy vô nhà mình, nhà Văn Khoa, giao lưu một chút rồi...tiếp tục viết báo. Sáng nay đi khám sức khỏe tổng quát, chưa có gì nghiêm trọng nhưng cũng không ngon lành lắm, chao đảo một chút nhưng tự an ủi: ở cái tuổi "Gió heo may đã về" thì...biết làm sao đây?!
Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011
Sáng nay online sớm, cũng để giải quyết công việc, nhưng lại được thấy những bông hoa biết cười của chị Q, vui một chút. Ngậm ngùi...lâu về những nhầm lẫn không đáng có của mình. Không có quyền thanh minh, giải thích bởi rõ ràng mình đã sai. Vẫn sẽ tiếp tục "hành trình" dựng phim cho đến ngày đi ĐL. Cũng hoàn tất hơn phân nửa rồi. Trải nghiệm rồi thì sẽ viết được ký sự "Tôi đi làm phim". Đúng là "điếc không sợ súng!". Nhưng hôm qua, nhìn lại "thành phẩm" thì cũng hạnh phúc đến rộn ràng trong lòng vì quả thật...không ngờ mình làm được như vậy! Rồi bỗng dưng có ý tưởng: sao mình và các bạn không thực hiện một phim, hay ít nhất là một clip như vậy cho Văn Khoa và những người Văn Khoa yêu dấu?
Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011
Sáng nay, đoàn làm phim "trình chiếu" cái gọi là bản nháp của "Hành trình 20 năm", hơi thất vọng bởi sự non tay của những người quay và dựng phim quá trẻ, lại cũng chẳng biết gì về trường. Tài liệu mình đưa thì tham khảo cũng không "nhập tâm" nên chẳng xử lý được gì, buồn ơi là buồn. Thế là ngày mai lại vào cuộc tiếp, viết lại kịch bản cho phù hợp hơn và đã hẹn: cả ngày thứ hai, đến công ty, cùng với đoàn dựng cho xong, không dám tin ai nữa. Trang web "Nhật ký hành trình 20 năm" thì vẫn chưa bắt đầu, Bản tin HS số ra mắt thì mới cái sườn để duyệt kinh phí, "ruột" chưa có! Tất cả phải hoàn tất trước 12-12. Chạy nước rút, không có thư ký dự án, lại "dọn nhà" về phòng mới, xem như bắt đầu...bề bộn...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)