Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2012

Sáng nay, dự Hội nghị CNVC, xem như nhẹ một "tội" của tháng 3, một chút vui khi nhận thưởng cho nơi làm việc năm học trước, các em bàn nhau cùng đi chơi. Một chút xót xa trào nước mắt khi nhìn thấy tên Đặng Văn Ngọc được chiếu trên slide và là người đầu tiên trong danh sách 3 GV có hiệu quả giờ dạy cao nhất của năm học vừa qua. Buổi trưa, đến thăm Ngọc, đùa với em: Cô định cạnh tranh với em, nhưng không được...Định mang bằng khen vào cho em nhưng sợ em lo giữ rồi không ngủ được, Ngọc cười mà mắt rưng rưng. Nắm tay em thật chặt, không biết thầy Ngọc (một người thầy đã rất nhiều năm nhận được sự yêu quý của sinh viên và đồng nghiệp) sẽ như thế nào trong những ngày sắp đến... Tối nay, trước khi ngủ, đọc entry mới nhất của GM với những bài thơ của phụ nữ viết...cho chính mình, lặng người mất mấy giây vì xúc động...tôi và các bạn đều là...phụ nữ!

3 nhận xét:

  1. Vì mình là phụ nữ nên mình sẽ... thương mình nhiều nhất. Em qua nhà Minhtmap thấy ẻm nói dzậy và hình như bạn nữ nào còm cũng đều đồng ý hết.

    Trả lờiXóa
  2. Chị cũng đồng ý vậy đó, bữa nay comment không có được!

    Trả lờiXóa
  3. Tự trọng, tự tin, rồi ... tự thương là chắc cú nhất, ko đợi ai thương mình cả. Vì đợi thì ... mắc công đợi. Hehehe...

    Trả lờiXóa